Hôm nay ta thập phần hài lòng. thu được
một cái bưu kiện đặc biệt lớn, hơn nữa bưu kiện này còn hết sức kỳ quái. Không
ngừng có cử động vặn vẹo, bên trong thỉnh thoảng còn bất chợt truyền ra vài tiếng
rên rỉ kiều mỵ
Ta không kịp cân nhắc cẩn thận liền vội vàng đưa cái bao bưu kiện kỳ quái này vào nhà. Lúc này ta mới chú ý. Người gửi bưu điện này lại là đại mỹ nữ Lý Đan —— cô gái nhỏ này lại đang làm cái gì trò gian trá gì đây?
Ta tò mò thử mở bao ra
Oa!
Bên trong là một mỹ nữ bị trói, không thể động đậy chút nào. Cả ba mật huyệt dưới hạ thân của nàng đều bị gậy nhét vào thật chặt, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ gợi cảm dụ người kia.
Nàng không phải là Hoa Diễm sao? Ta lấy mảnh lụa bịt miệng của nàng ra, nàng liền lớn tiếng nói: "Này! Ngươi có ý tứ gì, ta lần này bị trói thật thảm."
Ta vội vàng giải thích: "Ha ha... Ngươi cũng đừng oán ta."
"Đừng nói nữa, mau thả ta ra. Ta còn muốn làm chính sự đây!" Hoa Diễm bộ dáng giận dữ đầy ma mị làm cho người khác không khỏi tâm động.
"Đương nhiên ta muốn thả ngươi trở về, bất quá ngươi tạm thời đừng động vào chuyện của Lý Đan. Phi Vũ môn sắp xảy ra nhiễu loạn lớn rồi."
"Cái gì nhiễu loạn lớn?"
"Ta đây cũng không thể nói, sau này chuyện xưa còn muốn dựa vào các ngươi tới hoàn thành!"
"Vậy ngươi còn không thả ta ra, hhmmpp..." Hoa Diễm lời còn chưa nói hết, miệng lại bị lấp kín. Bởi vì ta đã dùng khăn lụa khi nãy nhét trở vào miệng của nàng. Hoa Diễm dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn ta, phảng phất như đang hỏi ta ngươi muốn làm cái gì?
"Ngươi mặc dù là trong tiểu thuyết của ta viết ra. Nhưng nếu thịt béo đã đưa đến miệng, ta đương nhiên không có lý do để buông tha đúng không?" Hoa Diễm nghe xong lời nói, liều mạng giãy dụa thân thể muốn tránh đôi tay của ta, bất quá đây hết thảy hiển nhiên là phí công. Tay của ta chạm vào thân thể thành thục của nàng, thục nữ so với tiểu cô nương đúng là có hương vị hơn hẳn...
Hoa Diễm bộ dáng chật vật trở lại trong nhà Hoa Mỹ, cả người lập tức đổ xuống nằm trên ghế sa lon, bộ ngực sữa phập phồng không ngừng lên xuống, thở hổn hển. Trong lòng nàng giận dử nói: "Muốn ta giúp hắn tiếp tục biểu diễn, lại đối với người ta như vậy"
Nhưng mà suy nghĩ một chút trên mặt lại đỏ ửng.
"Sư cô ngươi trở lại rồi." Hoa Mỹ ra đón, thập phần ân cần nói: "Ngày hôm qua Mạn Lệ trở về nói người bị Lý Đan bắt được, sáng sớm hôm nay ta để cho nàng trở về thông tri sư phụ. Đúng rồi, người suốt một đêm qua đã ở đâu vậy?"
Hoa Diễm vội vàng thu liễm suy nghĩ, cố gắng ngồi thẳng, chính mình tận lực bảo trì sự đoan trang, nàng nhìn Hoa Mỹ nói: "Ngươi không nên hỏi nhiều. Lý Đan kia đúng là một nhân tài, ta nhất định phải để cho nàng gia nhập chúng ta."
"Sư cô, Lý Đan nàng ta thật sự không thể đánh bại sao?" Hoa Mỹ trên mặt hiện ra vài phần không cam tâm.
"Mỹ mỹ, ngươi phải biết, thiên tư cá nhân là trọng yếu nhất. Giống Mạn Lệ, nàng có cố gắng như thế nào cũng không so được ngươi, bởi vì thiên tư của ngươi cao hơn nàng. Mà Lý Đan là ta người có yhiên tư cao nhất ta từng thấy, nàng thành tựu tương lai khả năng vượt qua sư tỷ cùng ta."
Hoa Diễm vừa nhắc đến Lý Đan liền bắt đầu không ngừng khen ngợi, nàng cũng không chú ý tới biểu tình lúc đó của Hoa Mỹ
"Mỹ mỹ, mau thông tri sư phụ ngươi, nói ta không sao!" Hoa Diễm nhớ tới chuyện trọng yếu, vội vàng nhắc nhở Hoa Mỹ.
"Sư cô ngài yên tâm, ta sẽ thông báo"
Không biết từ khi nào trên mặt Hoa Mỹ đã nở một nụ cười tươi: "sư cô, người uống nước nghỉ ngơi một chút đi"
Nói xong nàng đưa qua một ly nước trong.
Hoa Diễm bị trói gian ngược một đêm, quả thật cảm thấy có chút khát, vì thế nàng đem nước uống một hơi cạn sạch.
Hoa Diễm bắt đầu tự hỏi làm thế nào đem Lý Đan mời về môn phái, nhưng suy nghĩ một chút lại nghĩ đến tối qua mất hồn một đêm, lúc sau nàng dần dần buồn ngủ. Đúng vậy, nàng quá mệt mỏi. Có lẽ còn có nguyên nhân khác...
Hoa Mỹ lay nhẹ vai của Hoa Diễm, nhẹ giọng kêu gọi: "Sư cô, sư cô!"
"Không cần kêu, nàng không thể tỉnh nhanh như vậy!" Một âm thanh từ trong phòng phát ra
"Bước tiếp theo chúng ta nên làm sao bây giờ?" Hoa Mỹ nhìn Hắc bào từ trong phòng đi ra, hỏi.
"Đừng có gấp, ngươi không phải đã để sư muội của ngươi đi thông tri ho sư phụ ngươi sao?" Hắc bào thần bí cười nói: "Chúng ta sẽ chờ sư phụ ngươi đến đây, về sau xem kịch vui a!" Nói xong lời này Hắc bào lại lâm vào trầm tư suy nghĩ, đó là chuyện của 10 năm về trước.
Lúc ấy nàng như thế nào phong cảnh, ai ai chỉ cần nghe được tiếng cười của nàng đều đã sợ tới mức hồn phi phách tán. Chính là nàng, Phi Vũ Lưu chưởng môn nhân —— Lâm Băng. Lâm Băng phá hủy hết thảy, Lâm Băng kia dùng chiêu Phi Vũ môn tuyệt kỹ, Thiên Vũ Hoa Ảnh đánh bại nàng, từ đó để lại bóng đen trong lòng Hắc bào. Khiến nàng không rét mà run
"Vậy bây giờ xử trí sư cô ta như thế nào?" Hoa Mỹ cắt đứt Hắc bào suy nghĩ
"Trước tiên đem nàng trói lại giấu ở trong hầm ngầm, nói không chừng về sau còn có thể sử dụng" Hắc bào nói xong đem tay vung lên, trong tay nhiều ra vài con ấu trùng màu xanh biếc, giao cho Hoa Mỹ.
Hoa Mỹ tiếp nhận mấy thứ này, phát hiện chúng nó đều mềm nhũn, bề ngoài có vài phần thô ráp. Không biết là dùng để làm gì.
"Đem nhuyễn trùng của ta nhét vào trong miệng của nàng, còn có âm đạo và hậu môn."
Hoa Mỹ theo chỉ thị của Hắc bào đem Hoa Diễm cởi bỏ nội khố, sau đó đem nhuyễn trùng nhét vào bên trong
Chỉ thấy vật kia vừa tiến vào Hoa Diễm thân thể liền tự động bắt đầu khuếch trương lên. Đem miệng Hoa Diễm lấp đầy, một khe hở cũng không lưu lại, Phía dưới hạ thân, hai cái nhục động tình huống cũng không sai biệt lắm.
"Tốt lắm, hiện tại ngươi có thể dùng dây thừng đem nàng trói lại rồi. Cho dù nàng lợi hại như thế nào đi nữa, bị nhuyễn trùng chế trụ nàng cũng thi triển không được, nhuyễn trùng sau đó sẽ từ từ hấp thụ tinh lực của nàng. Về sau những tinh lực này đều dành cho ta sở dụng." Hắc bào thanh âm cùng thân ảnh của nàng biến mất ở trong không khí...
Hoa Mỹ đem Hoa Diễm giấu kỹ về sau, trở lại phòng khách, tâm tình của nàng phập phồng không ngừng lo lắng. Sư phụ sắp tới, hết thảy có thể giấu giếm được lão nhân gia nàng sao? Chuyện này có thể như lời của Hắc bào thuận lợi như vậy sao?
Ta không kịp cân nhắc cẩn thận liền vội vàng đưa cái bao bưu kiện kỳ quái này vào nhà. Lúc này ta mới chú ý. Người gửi bưu điện này lại là đại mỹ nữ Lý Đan —— cô gái nhỏ này lại đang làm cái gì trò gian trá gì đây?
Ta tò mò thử mở bao ra
Oa!
Bên trong là một mỹ nữ bị trói, không thể động đậy chút nào. Cả ba mật huyệt dưới hạ thân của nàng đều bị gậy nhét vào thật chặt, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ gợi cảm dụ người kia.
Nàng không phải là Hoa Diễm sao? Ta lấy mảnh lụa bịt miệng của nàng ra, nàng liền lớn tiếng nói: "Này! Ngươi có ý tứ gì, ta lần này bị trói thật thảm."
Ta vội vàng giải thích: "Ha ha... Ngươi cũng đừng oán ta."
"Đừng nói nữa, mau thả ta ra. Ta còn muốn làm chính sự đây!" Hoa Diễm bộ dáng giận dữ đầy ma mị làm cho người khác không khỏi tâm động.
"Đương nhiên ta muốn thả ngươi trở về, bất quá ngươi tạm thời đừng động vào chuyện của Lý Đan. Phi Vũ môn sắp xảy ra nhiễu loạn lớn rồi."
"Cái gì nhiễu loạn lớn?"
"Ta đây cũng không thể nói, sau này chuyện xưa còn muốn dựa vào các ngươi tới hoàn thành!"
"Vậy ngươi còn không thả ta ra, hhmmpp..." Hoa Diễm lời còn chưa nói hết, miệng lại bị lấp kín. Bởi vì ta đã dùng khăn lụa khi nãy nhét trở vào miệng của nàng. Hoa Diễm dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn ta, phảng phất như đang hỏi ta ngươi muốn làm cái gì?
"Ngươi mặc dù là trong tiểu thuyết của ta viết ra. Nhưng nếu thịt béo đã đưa đến miệng, ta đương nhiên không có lý do để buông tha đúng không?" Hoa Diễm nghe xong lời nói, liều mạng giãy dụa thân thể muốn tránh đôi tay của ta, bất quá đây hết thảy hiển nhiên là phí công. Tay của ta chạm vào thân thể thành thục của nàng, thục nữ so với tiểu cô nương đúng là có hương vị hơn hẳn...
Hoa Diễm bộ dáng chật vật trở lại trong nhà Hoa Mỹ, cả người lập tức đổ xuống nằm trên ghế sa lon, bộ ngực sữa phập phồng không ngừng lên xuống, thở hổn hển. Trong lòng nàng giận dử nói: "Muốn ta giúp hắn tiếp tục biểu diễn, lại đối với người ta như vậy"
Nhưng mà suy nghĩ một chút trên mặt lại đỏ ửng.
"Sư cô ngươi trở lại rồi." Hoa Mỹ ra đón, thập phần ân cần nói: "Ngày hôm qua Mạn Lệ trở về nói người bị Lý Đan bắt được, sáng sớm hôm nay ta để cho nàng trở về thông tri sư phụ. Đúng rồi, người suốt một đêm qua đã ở đâu vậy?"
Hoa Diễm vội vàng thu liễm suy nghĩ, cố gắng ngồi thẳng, chính mình tận lực bảo trì sự đoan trang, nàng nhìn Hoa Mỹ nói: "Ngươi không nên hỏi nhiều. Lý Đan kia đúng là một nhân tài, ta nhất định phải để cho nàng gia nhập chúng ta."
"Sư cô, Lý Đan nàng ta thật sự không thể đánh bại sao?" Hoa Mỹ trên mặt hiện ra vài phần không cam tâm.
"Mỹ mỹ, ngươi phải biết, thiên tư cá nhân là trọng yếu nhất. Giống Mạn Lệ, nàng có cố gắng như thế nào cũng không so được ngươi, bởi vì thiên tư của ngươi cao hơn nàng. Mà Lý Đan là ta người có yhiên tư cao nhất ta từng thấy, nàng thành tựu tương lai khả năng vượt qua sư tỷ cùng ta."
Hoa Diễm vừa nhắc đến Lý Đan liền bắt đầu không ngừng khen ngợi, nàng cũng không chú ý tới biểu tình lúc đó của Hoa Mỹ
"Mỹ mỹ, mau thông tri sư phụ ngươi, nói ta không sao!" Hoa Diễm nhớ tới chuyện trọng yếu, vội vàng nhắc nhở Hoa Mỹ.
"Sư cô ngài yên tâm, ta sẽ thông báo"
Không biết từ khi nào trên mặt Hoa Mỹ đã nở một nụ cười tươi: "sư cô, người uống nước nghỉ ngơi một chút đi"
Nói xong nàng đưa qua một ly nước trong.
Hoa Diễm bị trói gian ngược một đêm, quả thật cảm thấy có chút khát, vì thế nàng đem nước uống một hơi cạn sạch.
Hoa Diễm bắt đầu tự hỏi làm thế nào đem Lý Đan mời về môn phái, nhưng suy nghĩ một chút lại nghĩ đến tối qua mất hồn một đêm, lúc sau nàng dần dần buồn ngủ. Đúng vậy, nàng quá mệt mỏi. Có lẽ còn có nguyên nhân khác...
Hoa Mỹ lay nhẹ vai của Hoa Diễm, nhẹ giọng kêu gọi: "Sư cô, sư cô!"
"Không cần kêu, nàng không thể tỉnh nhanh như vậy!" Một âm thanh từ trong phòng phát ra
"Bước tiếp theo chúng ta nên làm sao bây giờ?" Hoa Mỹ nhìn Hắc bào từ trong phòng đi ra, hỏi.
"Đừng có gấp, ngươi không phải đã để sư muội của ngươi đi thông tri ho sư phụ ngươi sao?" Hắc bào thần bí cười nói: "Chúng ta sẽ chờ sư phụ ngươi đến đây, về sau xem kịch vui a!" Nói xong lời này Hắc bào lại lâm vào trầm tư suy nghĩ, đó là chuyện của 10 năm về trước.
Lúc ấy nàng như thế nào phong cảnh, ai ai chỉ cần nghe được tiếng cười của nàng đều đã sợ tới mức hồn phi phách tán. Chính là nàng, Phi Vũ Lưu chưởng môn nhân —— Lâm Băng. Lâm Băng phá hủy hết thảy, Lâm Băng kia dùng chiêu Phi Vũ môn tuyệt kỹ, Thiên Vũ Hoa Ảnh đánh bại nàng, từ đó để lại bóng đen trong lòng Hắc bào. Khiến nàng không rét mà run
"Vậy bây giờ xử trí sư cô ta như thế nào?" Hoa Mỹ cắt đứt Hắc bào suy nghĩ
"Trước tiên đem nàng trói lại giấu ở trong hầm ngầm, nói không chừng về sau còn có thể sử dụng" Hắc bào nói xong đem tay vung lên, trong tay nhiều ra vài con ấu trùng màu xanh biếc, giao cho Hoa Mỹ.
Hoa Mỹ tiếp nhận mấy thứ này, phát hiện chúng nó đều mềm nhũn, bề ngoài có vài phần thô ráp. Không biết là dùng để làm gì.
"Đem nhuyễn trùng của ta nhét vào trong miệng của nàng, còn có âm đạo và hậu môn."
Hoa Mỹ theo chỉ thị của Hắc bào đem Hoa Diễm cởi bỏ nội khố, sau đó đem nhuyễn trùng nhét vào bên trong
Chỉ thấy vật kia vừa tiến vào Hoa Diễm thân thể liền tự động bắt đầu khuếch trương lên. Đem miệng Hoa Diễm lấp đầy, một khe hở cũng không lưu lại, Phía dưới hạ thân, hai cái nhục động tình huống cũng không sai biệt lắm.
"Tốt lắm, hiện tại ngươi có thể dùng dây thừng đem nàng trói lại rồi. Cho dù nàng lợi hại như thế nào đi nữa, bị nhuyễn trùng chế trụ nàng cũng thi triển không được, nhuyễn trùng sau đó sẽ từ từ hấp thụ tinh lực của nàng. Về sau những tinh lực này đều dành cho ta sở dụng." Hắc bào thanh âm cùng thân ảnh của nàng biến mất ở trong không khí...
Hoa Mỹ đem Hoa Diễm giấu kỹ về sau, trở lại phòng khách, tâm tình của nàng phập phồng không ngừng lo lắng. Sư phụ sắp tới, hết thảy có thể giấu giếm được lão nhân gia nàng sao? Chuyện này có thể như lời của Hắc bào thuận lợi như vậy sao?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét