"Thượng Quan Hồng tiểu thư, cực khổ
rồi, nghỉ ngơi thật tốt a..." Lâm Na mỉm cười nhìn nữ nhân bị trói toàn
thân cố định ở trên giường, dùng viên bịt miệng nhét vào miệng của Thượng Quan
Hồng kéo dây đai ra sau đầu khóa lại, sau đó là khóa lại cửa phòng, rời đi.
"Thế nào rồi? Nàng ở nơi đó không có
gì dị thường a?" Lý Đan ở trong phòng khách hỏi.
"Không có gì, nàng tốt lắm, hơn nữa bộ
dáng dường như đang thực sự hưởng thụ a... Không biết nàng có phải hay không cố
ý cho chúng ta bắt được a?" Lâm Na nở nụ cười.
"Ha ha, vậy là tốt rồi."
Lý Đan cho tay vào bên trong phong thư,
tất cả đều là hình ảnh mỹ nữ bị các loại phương pháp khác nhau trói lại.
"Ha ha, đại mỹ nữ, nhà ảo thuật Lý
Đan, ngươi thật đúng là khó tìm nha..." Một trận cười yêu mị vang lên, một
vị mặc y phục cổ trang màu trắng, chân mang hài, thân cao 1m65, tuổi chừng 30
đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của Lý Đan và Lâm Na
"Ngươi là ai?" Lý Đan có cảm
giác người này tựa hồ lai giả bất thiện.
"Ta gọi Hoa Diễm, đoạn thời gian
trước sư điệt của ta, Hoa Mỹ và Mạn Lệ các nàng nghe nói được ngươi chiếu cố
rất tốt..." Mỹ phụ cười nói.
"Nguyên lai là Hoa Mỹ sư cô... Lúc
này đến đây tám phần hẳn là đến để báo thù a?" Lý Đan và Lâm Na trong lòng
nghĩ.
"Ta thực sự thưởng thức năng lực của
ngươi, nếu ngươi chấp nhận gia nhập môn phái Phi Vũ Lưu của chúng ta..., ta tin
tưởng ngươi nhất định sẽ có một tiền đồ
định không thể đếm được" Hoa Diễm nói.
"Thật sao? Cám ơn người khen ngợi,
bất quá ta không có ý định gia nhập Lưu phái gì đó, mời người trở về cho..."
Lý Đan mỉm cười đáp.
"Phải không? Chi như vậy liền cự
tuyệt sao, thật đáng tiếc, không bằng chúng ta tới tỷ thí một chút, người nào
thua liền mặc cho đối phương xử trí, như thế nào?" Hoa Diễm quyến rũ nói.
"Thật? Dường như gần đây rất nhiều mỹ
nữ đều thích cùng ta tỷ thí dạng này... Vậy thì tốt, bắt đầu đi."
Lý Đan không sợ hãi chút nào, đứng lên.
Hoa Diễm mỉm cười, một đạo dây thừng màu
bạc đột nhiên theo cổ tay áo bay ra, thẳng hướng Lý Đan bay đi.
"Muốn trói ta sao?" Lý Đan cũng
khẽ cười một tiếng, trên không trung lộn ngược một cái ra phía sau tránh thoát
dây thừng, sau đó trong tay xuất hiện một mảnh lụa đỏ to bằng bàn tay và một
sợi dây thừng.
"Thân thủ không tệ nha, lại tiếp ta
một chiêu" Hoa Diễm cười đem dây thừng lại một lần nữa bắn ra, Lý Đan đồng
thời cũng đem dây thừng ném tới, hai cổ dây thừng bay lại với nhau, hai người cùng
nhau lôi kéo, rồi lao đến cận chiến, Lý Đan đem khăn lụa trong tay hướng hai
tay của Hoa Diễm đắp lên một cái, lúc kéo ra thì Hoa Diễm hai tay đã bị một
chiếc còng còng lại với nhau.
"Thú vị..." Hoa Diễm cũng không
kinh hoảng, hai tay vừa chuyển, còng tay liền mở ra, sau đó tay phải nhẹ nhàng lướt
qua cỗ cổ tay của hai tay Lý Đan
"Ách? !" Lý Đan hai tay trong
nháy mắt bị một sợi dây lụa màu tím kéo ra sau đầu trói lại. Sau đó chân đột
nhiên mất thăng bằng, hóa ra vừa rồi chiếc còng ở tay trên của Hoa Diễm bây giờ
đã còng ở mắc cá chân của mình.
"Ha ha, chớ lộn xộn, loạn động sẽ dễ ngã
sấp xuống lắm à nha..." Hoa Diễm tiến lên, nâng cằm Lý Đan cằm cười nói.
"Phải không?" Lý Đan cũng không hoảng
sợ, hai tay bị trói ở sau ót đột nhiên tránh thoát, đi trước đối phương một
bước, khăn lụa đỏ đột nhiên biến to lên vài lần, trùm lên trên người của Hoa
Diễm, đem bộ vị của nàng từ khuỷu tay trở lên đều bao lại. Tiếp theo, Lý Đan
kéo động dây thừng trong tay, đem thân trên của Hoa Diễm bên trong bao trói
lại, hai tay cũng kéo ra phía sau cột chắc, sau đó cổ tay nhanh chóng chuyển
động vài cái, đem cặp đùi đẹp của Hoa Diễm khép lại trói cùng một chỗ.
"Ô..." Hoa Diễm toàn thân đều bị
trói lại, miễn cưỡng đứng thẳng không thể động đậy, Lý Đan thần kỳ đưa tay kéo khăn
lụa rút ra mà không ảnh hưởng đến dây thừng.
"Ai nha, không tốt, ta bị trói không cử
động được..." Hoa Diễm thẳng tắp đứng tại chỗ nhìn nhìn sợi dây trên người,
cười nói.
"Thế nào, nhận thua rồi sao?" Lý
Đan mỉm cười.
"Ha ha, ta cũng không phải dễ dàng bại
như vậy nha..." Hoa Diễm nói xong nhẹ nhàng cử động thân thể, sợi dây trói
tại trên người lập tức rơi ra.
"Dây thừng dường như có vẻ nghe lời
của ta, Lý Đan tiểu thư, tới phiên ngươi..." Hoa Diễm lời còn chưa dứt, cổ
tay của nàng cũng không nhúc nhích, nhưng dây thừng màu bạc lại đột nhiên từ
dưới đất vọt lên, theo vớ cao màu đen và váy ngắn của Lý Đan từng vòng hướng
lên trên trói đi, một chốc liền đem Lý Đan trói thành cái bánh chưng.
"Cái gì? dây thừng này dường như có
mạng sống a, tay người rõ ràng không nhúc nhích kia mà..." Lý Đan bị trói
thật chặc không thể động đậy, nghi ngờ nói.
"Ha ha, ngươi bị dây thừng trói thành
bộ dạng thật sự thực gợi cảm nha..." Hoa Diễm nói xong cố ý đem dây thừng
lại trói chặt thêm tầm vài vòng.
"A! ! ..." Lý Đan toàn thân bị dây
thừng hung hăng siết chặt ăn sâu vào trong da thịt.
"Thực sự mê người" Hoa Diễm nói
xong đi lên lấy tay nhét vào bộ ngực sữa căng tròn của nàng, do bị dây thừng
siết chặt nên bộ ngực dường như muốn xé toạc chiếc áo ngực màu đen kia.
"A..." Lý Đan phát ra tiếng rên
rỉ kiều mỵ, thân thể uốn éo muốn trốn tránh bàn tay củaHoa Diễm.
"Dừng tay!" Lâm Na ở một bên xem,
sớm đã lo lắng đến vạn phần, cầm dây thừng trong tay vọt lên, Hoa Diễm nhẹ
nhàng khoát tay cười nói: "Lâm Na tiểu thư, gấp như vậy, ngươi cũng muốn
thử cảm giác bị trói lại sao?"
Lúc này Lý Đan thừa dịp Hoa Diễm phân tâm,
lao lên va chạm, đem Hoa Diễm đẩy ngã xuống ngay chính giữa phòng khách, sau khi
ngã xuống đất liền dùng chân đá động cơ quan dưới mặt bàn.
"YAA.A.A..? !" Hoa Diễm kinh hô
một tiếng, mặt sàn dưới thân hướng hai bên lật xuống, cả người liền rơi xuống.
Hoa Diễm vừa rơi xuống, theo bốn phía vách
tường lập tức bắn ra mấy chục đạo dây thừng, phi thường chuẩn xác hướng hai tay của nàng kéo ra sau
lưng trói lại, các khớp tay, ngón tay đều bị siết chặt, hai cái tay cánh tay bị
ép thành hình chữ "Y".
Sau đó chính là từng đạo chỉnh tề bắt đầu
hướng lên trên trói tới, từ dưới ghế vươn ra một cái tam xoa kích, ba cái đầu
kích lớn nhỏ khác nhau, chiều dài không đồng nhất đâm rách nội y, đâm thẳng vào
Hoa Diễm mật huyệt, niệu đạo và hậu môn, hơn nữa còn ở trong nhanh chóng thổi
phồng bành trướng, sau đó đầu kích ở lại trong cơ thể của Hoa Diễm, bộ phận dư
thừa lại rúc vào trong cơ quan
"A à? !" Hoa Diễm hạ thân đột
nhiên kích thích làm nàng kêu lên, hai chân lại một lần nữa bị dây thừng theo
mắt cá chân cũng bắt đầu từng vòng trói lại, dây thừng tại trên người của Hoa
Diễm cũng nhanh chóng trói lại, đem hai vú của nàng bạo căng siết thành số "8",
khiến nó như muốn xé tung chiếc yếm lụa màu trắng, sau đó tại bụng chính xác
kết thành một cái hình thoi, lưỡng đạo dây thừng vòng qua hạ thân đem kích ba
đầu kia đẩy sâu thêm vào bên trong người nàng.
"Á? ! Thật là lợi hại cơ quan... A!
..."
Hoa Diễm toàn thân đã bị dây thừng trói
lại, nhưng cơ quan cũng không có dừng lại, một loại bao da dưới chân của Hoa
Diễm xuất hiện, hướng lên trên mở ra, liền đem cặp đùi đẹp kia của nàng bao vây
lại, đồng dạng, hai tay của nàng cũng bị bao da màu đen khác tìm cách trùm lên,
sau đó dây thừng phía trên siết chặt lại, đem hai tay hai chân nghiêm mật bao
lấy.
Đang lúc thời điểm Hoa Diễm giãy dụa, một
dải lụa đỏ dài bay ra vòng quanh miệng Hoa Diễm quấn quanh vài vòng, tại sau
đầu của nàng trói garô siết chặt..., đem cái miệng nhỏ nhắn của nàng bịt lại.
"Hmmppp! ..." Hoa Diễm bị trói
không thể động đậy, chỉ có thể giãy giụa, dáng người thùy mị, gợi cảm phát ra tiếng
rên rỉ.
"Hô, thật là nguy hiểm, cuối cùng cũng
bắt nàng thành công." Lâm Na giúp Lý Đan cởi bỏ sợi dây trên người, nói.
"Tuy rằng dùng thủ đoạn không được
không được quang minh cho lắm, bất quá ta tin tưởng cạm bẫy dây trói được thiết
kế tỉ mỉ này có thể đem nàng vây khốn." Lý Đan từ phía trên nhìn thấy Hoa
Diễm ở phía dưới cảnh tượng đầy chật vật mới yên lòng.
"Đến, nhìn thử tân tù binh xinh đẹp
của chúng ta nào..." Lý Đan mỉm cười nói.
"Mppmm..." Hoa
Diễm bị dây thừng trói cố định tại trên một cái ghế
Lý Đan đem lụa trên miệng nàng cởi ra,
cười hỏi: "Ngượng ngùng, Hoa tỷ tỷ, bất quá tỷ đã thua"
"Hừ, không nghĩ tới Lý Đan tiểu thư
còn chưa ra hết thực lực, thiết trí như vậy một cái cơ quan lợi hại..."
"Ha ha, bởi vì gần nhất có quá nhiều
người chủ ý đánh ta, cho nên ta phải tạo ra cơ quan để tự bảo vệ."
"Quả nhiên thông minh, Lý Đan tiểu
thư, trách không được Hoa Mỹ không phải là đối thủ của ngươi... Ta đối với
ngươi càng ngày càng có hứng thú."
Hoa Diễm cười quyến rũ, tiếp tục nói:
"Bất kể như thế nào, ta đã bị ngươi bắt được, dựa theo ước định, tùy ngươi
xử trí... Đúng rồi, ngươi muốn xử trí ta như thế nào đây này? Ta thực sự rất chờ
mong nhé..." Hoa Diễm cả người đều tản ra một loại cám dỗ khó có thể kháng
cự, thân là nữ nhân như Lý Đan và Lâm Na cũng không khỏi bị một chút ảnh hưởng.
"Na na, ngươi nói chúng ta nên xử trí
nàng như thế nào đây?" Lý Đan hỏi.
"Lý Đan tỷ, ta không giống Thượng
Quan Hồng tiểu thư các nàng như vậy như vậy thích bị trói ngược đãi, ta làm sao
mà biết?"
Lâm Na thè lưỡi cười nói.
"Cách lần biểu diễn ma thuật của chúng
ta còn một đoạn thời gian không ngắn, không bằng đưa trước cho người đang đánh
chủ ý với ta một cái nhân tình. Đến thời điểm biểu diễn sẽ đem nàng trộm trở
về." Lý Đan nghĩ nghĩ cười nói.
2 giờ về sau, một cái hộp kỳ quái bị đưa
đến trước cửa nhà, trên mặt có một dòng chữ, trên đó viết: "Thỉnh tận tình
vui vẻ”, mặt trái phía sau viết "Lý Đan dâng"
Trong cái bọc thỉnh thoảng truyền ra vài
tiếng rên rỉ kiều mỵ, người này đúng là toàn thân bị trói, miệng bị bịt lấy, ba
cái gậy đút vào trong nhục huyệt không ngừng hoạt động, dâm thủy chảy ròng Hoa
Diễm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét