Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2019

Câu Lạc Bộ Bắt Cóc - P1

Xuegao uống một ngụm nước, hắng giọng, rồi nói với một giọng điệu rõ ràng với hai mươi lăm phụ nữ đang tập trung về phía cô, "Hãy để tôi nói rõ điều này. Hai mươi bốn người trong số các bạn sẽ bị bắt cóc ! "

    "Không phải bị nhốt trong phòng có TV, Iphone hay minibar. Mà là được đưa đến một địa điểm an toàn, bị trói chặt và bịt miệng để im lặng, giam giữ ở đó mà không được liên lạc với gia đình, bạn bè hoặc thế giới bên ngoài trong một khoảng thời gian không xác định. Nếu điều đó nghe có vẻ đáng sợ, hoặc nếu bạn có một cuộc hẹn với một người đẹp vào thứ ba, thì cánh cửa ở phía bên kia "

    Nhưng không ai trong số hai mươi lăm người phụ nữ đi theo hướng đó. Một số trong số họ có vẻ bồn chồn, một số uống vài ngụm rượu sâm banh để trấn an, một số cười nói khúc khích bên tai người bạn thân nhất của họ, một số đứng bất động với biểu cảm băng giá trên gương mặt. Nhưng không ai rời đi. Không một ai trong số các nạn nhân của Xuegao muốn mất đi phần thưởng của họ.

    Hầu hết đều ở độ tuổi từ 18 đến gần 30: Những người thừa kế có tài khoản ngân hàng từ sự giàu có của cha mẹ, khao khát một cảm giác phiêu lưu. Thậm chí còn có một nhóm, gồm năm cô gái cười khúc khích trong bộ váy dự tiệc cùng giày cao gót. Chín trong số những cô gái ở đây đã gần ba mươi tuổi. Đây là những bà nội trợ buồn chán, tìm kiếm một sự hồi hộp mà người chồng thường xuyên lừa dối của họ không còn có thể cung cấp. Và cuối cùng là những người tìm đến cuộc thi để giành chiến thắng

    Điều ngạc nhiên duy nhất là một cô gái mười chín tuổi với mái tóc đen huyền hơi đứng cách xa phần còn lại, mặc một chiếc sườn xám đen dài, với vớ tối màu và giày cao gót. Không giống như các thí sinh khác, thông tin của cô trống rỗng một cách kỳ lạ. Chỉ có ngày sinh, địa chỉ nhà, và một trang Facebook. Cô ấy là một nhân tố không xác định, và Xuegao không thể chờ đợi để xem những gì cô gái này sẽ mang lại cho trò chơi!

     Xuegao hai mươi tám tuổi, gương mặt xinh đẹp. Cô mặc một chiếc sườn xám màu đỏ được may từ cửa hiệu nổi tiếng nhất ở Thượng Hải, cô cũng nhuộm mái tóc đen của mình thành màu hạt dẻ và tô son môi màu đỏ đô, cô cũng mang vớ chân màu đen phủ hết đôi chân thon dài, và tất nhiên không thể thiếu một đôi guốc cao gót

     Hắng giọng, cô bắt đầu giải thích các quy tắc. "Tiền đề cơ bản của Câu lạc bộ bắt cóc là rất, rất đơn giản, đừng để bị bắt cóc. Bởi vì từ lúc trò chơi này bắt đầu, chúng tôi sẽ săn lùng các bạn. Ngay bây giờ hãy đến với các các cô gái của chúng tôi!"

     Bước vào phòng là tám cô gái xinh đẹp, mặc quần áo thể thao ngắn màu đen, tay đeo găng tay ngắn bằng da, tóc buộc gọn lại phía sau đầu thành hình đuôi gà, mang giày thể thao trắng. Khi họ tạo thành một hàng phía sau Xuegao, cô nói tiếp: "Đây là những cô gái của tôi. Và tôi có thể đảm bảo với các bạn rằng không có bất cứ nơi nào trong thành phố này mà các bạn có thể trốn tránh họ. Một khi các bạn rời khỏi tòa nhà này, có thể lần tiếp theo bạn thấy họ là khi họ đang đưa tay lên để bịt miệng các bạn! "

    "Tất cả các bạn đều biết giải thưởng là gì nếu trốn thoát thành công rồi đúng chứ ? Chúng tôi đã nhận được ba ngàn NDT từ mỗi các bạn và chúng tôi đã gom chúng lại với nhau để tạo thành một quỹ giải thưởng gồm bảy mươi lăm nghìn NDT. Người cuối cùng chưa bị bắt cóc sẽ giành được toàn bộ số tiền và những người còn lại sẽ không còn gì ngoài những sợi dây thừng. "

    "Nhưng để tăng thêm cám dỗ và tránh việc các bạn chạy và trốn trong vài ngày tới, trên toàn thành phố tôi chúng tôi đã cất giấu thêm năm chiếc cặp, mỗi chiếc chứa mười năm nghìn NDT, vì vậy việc thu thập tất cả chúng sẽ nhân đôi số tiền thưởng của bạn. Các bạn có đủ may mắn để lấy được hay không ? Trong trường hợp lấy được, một tín hiệu từ chiếc cặp sẽ phát ra cảnh báo cho tất cả mọi người, bao gồm cả chúng tôi, đến vị trí của các bạn. Vì vậy, tốt nhất các bạn nên nhanh chóng lẩn trốn trước khi có ai đó cố gắng cướp lấy nó! Và hãy nhớ rằng, các bạn chỉ có thể giữ phần thưởng trong chiếc cặp nếu chiến thắng trò chơi. "

    "Mỗi người sẽ được cung cấp một chiếc điện thoại di động. Các bạn phải mang theo bên mình mọi lúc và không được phép tắt nó, nếu không các bạn sẽ bị loại. Vì chúng có một thiết bị theo dõi được lập trình để thông báo cho mọi người, gồm thí sinh và người quản lý trò chơi , trong khoảng thời gian chính xác mỗi tám giờ trong bán kính năm mươi mét. Vì vậy, các bạn sẽ phải di chuyển nếu không muốn bị bắt. Các tín hiệu sẽ được kích hoạt mỗi ngày vào lúc 8 giờ sáng, 4 giờ chiều và 12 giờ sáng, Vì vậy, hãy nhớ điều đó trước khi bạn nhắm mắt"

    "Các quy tắc khác là bạn không đi lạc ngoài khu vực M25 và trò chơi sẽ kết thúc khi chỉ còn một người duy nhất tự do. Bây giờ, các bạn có thể ở lại và thưởng thức thêm một ly rượu sâm banh. Nhưng tôi khuyên mọi người không nên nán lại quá lâu, bởi vì vào lúc chính xác mười hai giờ đồng hồ, những cô gái phía sau tôi sẽ bắt đầu săn đuổi con mồi của họ, và sẽ không ngần ngại tóm gọn các bạn. Chúc may mắn cho tất cả, và tôi mong được gặp tất cả các bạn trong nhà máy trong thời gian sớm nhất có thể

    Bài phát biểu kết thúc, những người phụ nữ bắt đầu trò chuyện với nhau như thể họ đang tham dự một buổi dạ tiệc từ thiện. Một số đã r
ời đi, những người khác quan tâm nhiều hơn đến hương vị của các món ăn. Nhưng một lần nữa, Xuegao nhìn sang người phụ nữ tóc đen ở gần đó, và thấy đôi mắt cô ta đang tập trung nhìn trực tiếp vào mình. Có lẽ đó là sự tò mò, hoặc là một sự cảm thông thoáng qua trong trái tim băng giá của Xuegao. Gõ nhẹ đôi giày cao gót xuống sàn, Xuegao nở một nụ cười xinh đẹp và hỏi: "Bạn có chắc rằng bản thân có thể xử lý những gì sắp diễn ra không, honey?"

     Đôi mắt cô gái nheo lại đầy nguy hiểm, để lộ sự quyết tâm và sức mạnh tiềm ẩn như thể muốn nói rằng "Tôi đã sẵn sàng, còn cô ?"

24 tháng 2 - 04:53

Angelina đã nghĩ rằng kế hoạch của mình thật tuyệt vời. Ngay khi rời khỏi bữa tiệc, cô đi xuyên qua đường hầm trong lòng đất, đến một khách sạn ở phía xa của thành phố. Cô thậm chí đã thay đổi hướng đi một vài lần để cắt đuôi bất cứ ai đang muốn bám theo. Cô đến khách sạn ngay trước một giờ trưa, và tiến vào căn phòng mà cô đã đặt từ hơn một tuần trước.

    Người thừa kế hai mươi lăm tuổi nghĩ rằng bây giờ cô có thể ngủ ngon, trước đó là đặt báo thức vào lúc bảy giờ tối, sau đó rời đi, cách xa nơi ẩn náu của mình khi thiết bị theo dõi được kích hoạt vào lúc tám giờ tối. Cô không thể tự tin hơn khi cởi bỏ tất cả quần áo của mình, chỉ còn lại quần lót và sau đó khoác lên mình một chiếc áo ngủ satin màu hồng phấn. Cô thậm chí còn dành thời gian để tẩy trang và chải chuốt cho mái tóc dài. Cô đã tự thuyết phục bản thân rằng không có cách nào để một kẻ bắt cóc có thể tóm lấy cô từ bên trong một khách sạn chật cứng ở trung tâm Bắc Kinh, đặc biệt là vào đêm đầu tiên.

     Cô chỉ ngủ được hơn ba tiếng đồng hồ trước khi bị đánh thức bởi một bàn tay đeo găng đang bịt lấy miệng của mình

     "Nnnnmmmm, hhhhmmmm ddddd yyyynnnn ffffnnnddd mmmmgggg?" Cô kêu lên, tuyệt vọng cố gắng kéo tay của kẻ xâm nhập ra, hai chân đạp dữ dội phía bên trong chăn. Nhưng với sự nhanh nhẹn và chuyên nghiệp, người phụ nữ thò tay vào túi, rồi kéo tay kia ra khỏi môi cô. Tuy nhiên, khi Angel hé môi để hét lên thì một cái gì đó với hương vị thơm ngọt và mềm mại đã hoàn toàn lấp đầy miệng cô. Qua ánh sáng mờ, cô thấy người phụ nữ đang dùng một mảnh vải nhanh chóng nhét nó vào miệng cô bằng một tay.

     Sau đó, cô gái kia lật cô lại, nắm lấy hai cánh tay tự do của cô và với một sức mạnh đáng kinh ngạc, cô ta bẻ chúng ra sau lưng của Angle. Cô rên rỉ và vặn vẹo trong khi cô ta dùng đầu gối để cố định chúng tại chỗ, cô gái kia tiếp tục lấy ra từ chiếc túi của mình một cuộn dây thừng. Rồi cô cảm thấy nó được quấn quanh cổ tay mình, hết lần này đến lần khác cho đến khi hai tay bị trói chặt. Sau đó, cô ta đứng dậy, kéo chăn của cô ra và nắm lấy đôi chân đang đá của cô, nhanh chóng vòng tay quanh chân cô và trói nó bằng một sợi dây thừng khác. Cuối cùng, một sợi dây khác được trói ngay trên đầu gối cô, buộc chặt chúng lại một cách an toàn.

   "Yyyyyynnnn wwwwwnnnnttt sssscccccpppp!" Angle gầm gừ với cô gái kia, đầu cô đập liên tục vào gối trong khi cơ thể bị trói của cô nảy lên trên nệm.

    Kẻ bắt cóc đã mất một chút thời gian để lấy lại hơi thở, trước khi nói bằng giọng đắc thắng, "Lời khuyên, nếu bạn muốn qua đêm trong một khách sạn trong khi một ai đó săn lùng bạn, thì đừng thanh toán bằng thẻ tín dụng"

     "NNNNMMMMM!" Angle kêu lên khi cô ta bế cô lên, rồi vác cả người qua vai. Nhìn xuyên qua những lọn tóc vàng của mình khi đối phương mở cửa phòng cô, cô hoàn toàn không tin cô sẽ thoát khỏi việc mang theo một tù nhân bị trói và bịt miệng đi xuyên qua hành lang và ra ngoài mà không bị ai phát hiện.

     Nhưng cô ta chỉ đi một đoạn ngắn xuống sảnh, và đưa cô xuống cầu thang dẫn đến một cánh cửa đã mở ra trong đêm, nơi một chiếc xe tải lớn màu trắng đang đậu sẵn, chờ đợi để đưa cô đi. Sau đó, cô biết rằng bọn họ đã hack các camera an ninh, che giấu vụ bắt cóc khỏi nhân viên và thay đổi hồ sơ trong máy tính và sổ sách của khách sạn để tạo thông tin giả rằng Angle đã rời đi để bắt chuyến xe buýt sớm lúc 5:30.

     Cô khẽ rên rỉ qua tiếng bịt miệng. Cô đã rất mong chờ được đọ sức với những nữ vệ sĩ được thuê này, để trải nghiệm cảm giác hồi hộp của cuộc rượt đuổi. Và bây giờ cô ấy có lẽ là người đầu tiên trong số hai mươi lăm người bị bắt.

    Nhưng Angle phát ra một tiếng rít bất ngờ khi một người phụ nữ khác mở cửa xe ra, bên trong, thêm sáu phụ nữ khác bị trói và bịt miệng bằng băng keo. Tất cả họ đều có mặt tại bữa tiệc, bốn người trong số đó vẫn mặc váy và giày cao gót. Họ rên rỉ một cách thông cảm khi Angle bị đẩy vào giữa một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi với mái tóc ngắn màu nâu, người đã thay đổi quần áo thành một chiếc áo t-shirl tối màu và quần jean, và một phụ nữ trẻ mặc một chiếc váy sườn xám màu ngọc lam.

   "Bảy người bị bắt trong đêm đầu tiên, đây là một kỷ lục mới của cô đúng không, Sakura ?" một trong những cô gái cất giọng

    Người bắt giữ Angle trả lời: "Không phải đâu Clive, buổi đi săn tốt nhất của tôi là mười kia"

     Sau đó, với bảy người phụ nữ ú ớ trong miệng, cô ta đóng cửa và đi đến chỗ người lái xe. Angle nhìn chằm chằm vào móng chân sơn màu hồng của cô trong khi bản thân cười khúc khích, bây giờ cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chờ đợi bị giam cầm. Đối với cô cuộc thi đã kết thúc trước khi nó bắt đầu!

Ngày 24 tháng 2 - 13:23

Min’er vẫn dán mắt vào nh
ững căn hộ trống đang được xây dựng trong khi cô đi xuyên qua đám đông. Cô đã kiềm chế được sự cám dỗ, khi chỉ cần bước vào bên trong và lấy chiếc hộp đựng đầy tiền, rồi lẩn trốn. Nhưng cô biết sớm muộn một thí sinh khác cũng sẽ trở nên tham lam. Cô nhận ra bọn họ ngay lập tức với trí nhớ như chiếc máy ảnh của mình, cho nên, cô chỉ cần ẩn nấp và chờ đợi.

Hai mươi tám tuổi, cô là một người chơi thường xuyên. Cô đã tham gia tổng cộng tám lần, giành chiến thắng ba lần trong số đó. Như vậy, cô đã kiếm được một khoản lợi nhuận hơn hai trăm hai mươi lăm ngàn NDT. Nó đã được chứng minh là một ngành kinh doanh rất béo bở, không giống với công việc cũ của cô là một thợ làm bánh mì. Tại đây, cô vẫn lừa đảo người giàu từ sự giàu có của họ, thỉnh thoảng trói họ lại trong quá trình chơi và mọi hành động của cô đều được bảo vệ bởi một hợp đồng pháp lý.

    Hiện tại, ba chiến thắng của Min’er đều do những người đàn ông giàu có theo chủ nghĩa ngọt ngào đã đánh giá thấp cô, trói buộc cô trong sự thương xót. Nhưng với những cô gái lại là một chuyện khác, Ranran. Kẻ cũng đã giành chiến thắng ba lần, khiến cô bị trói một cách nhục nhã. Vào lúc này, đó là người là Min’er muốn đánh bại nhất...

    Nhìn thấy cô gái tóc đen huyền trước quán café đang băng qua đường, sau đó đi vào khu chung cư trống. Min’er không thể không mỉm cười. cô gái mười chín tuổi bí ẩn là một người can đảm, nhưng không quá thông minh. Cô thanh toán hóa đơn, kiểm tra lại chai thuốc mê trong túi xách, sau đó rời khỏi quán cà phê.

    Min’er từ từ mở cửa trước của ngôi nhà và lách vào. Cô nghe thấy tiếng bước chân của cô gái ở phía tầng trên khi cô ta tìm kiếm chiếc vali tiền. Min’er biết rằng báo thức có lẽ đã được phát đi, nhưng cô có thừa kinh nghiệm trong quá khứ từ những lần chơi trước, sẽ chỉ mất chưa đầy một giờ để những kẻ độc ác của Xuegao tìm đến. Tuy vậy vẫn đủ thời gian để Min’er kết thúc sự tham gia trò chơi của cô gái này. Cô ngâm một miếng giẻ vào trong lọ thuốc mê, từ từ di chuyển lên cầu thang gần đó, hết sức cẩn thận để không gây ra tiếng ồn với đôi giày lư
ời của mình. Cô thò đầu nhìn qua một bên khi cô lên đến đỉnh, và thấy cô gái kia đang lục lọi trong túi rác.

    Tất cả trở nên quá dễ dàng cho Min’er. Liếm môi, cô tiến về phía cô gái mặc sườn xám màu đen. Con mồi của cô không có bất cứ dấu hiệu nào nhận biết Min’er đang ở sau lưng, và thậm chí còn đứng thẳng khi kẻ rình rập đang lặng lẽ đến gần. Sau đó, với tốc độ nhanh như chớp, Min’er dùng tay phải ôm lấy cánh tay và thắt lưng của cô gái kia, và chụp miếng giẻ ngâm thuốc mê trong tay trái lên miệng và mũi đối phương.

    "Cô bạn nhỏ!" Min’er thì thầm khi cô gái trẻ phát ra tiếng kêu bất ngờ phía sau miếng giẻ. "Chỉ cần thư giãn và hít nó vào thôi!"

    Nhưng sau đó cô gái đã làm một điều mà Min’er không ngờ đến. Cô ta thay đổi trọng lượng của mình, dựa người vào cơ thể của cô, chân trụ đứng vững trên mặt đất và xoay hông. Điều này đã khiến Min’er mất thăng bằng và giật mình, sau đó, cô bị ném qua vai của nạn nhân.

    Min’er thở hổn hển khi cô ngã xuống sàn nhà. Cô sững sờ đến nỗi không có bất cứ phản ứng gì để ngăn cô gái kia giật lấy miếng giẻ từ tay mình, kẹp cổ cô bằng một chiêu khóa đầu, sau đó đặt miếng giẻ lên trên miệng và mũi cô

    "NNNNMMM, DDDDDNNNNTTT YYYYYYYY DDDDRRRR!" Min’er gầm gừ, vùng vẩy tay chân trên sàn nhà đầy bụi bặm, thậm chí cố gắng để tách cánh tay của đối phương ra. Nhưng kỹ thuật khóa đầu của cô gái mười chín tuổi này đã được thực hiện một cách chính xác. Một mùi thơm ngọt ngào bắt đầu tiến vào trong mũi, tầm nhìn của Min’er dần trở nên mờ ảo, tay chân phản ứng chậm dần. Biểu cảm lạnh lùng, vô cảm của cô gái tóc đen là điều cuối cùng Min’er nhìn thấy trước khi thế giới của bản thân chìm trong bóng tối.


24 tháng 2 - 16:12

"Đúng vậy, tín hiệu của họ không di chuyển thêm một chút nào kể từ tám giờ sáng nay", Sakra nói với Clive bằng điện thoại khi cô và hai người khác di chuyển ra bên ngoài một ngôi nhà đắt tiền ở vùng ngoại ô đầy lá của Bắc Kinh. "Chúng tôi đang kiểm tra, tôi không thể tin rằng bọn họ có thể ngu ngốc đến như vậy." Nói xong, cô kết thúc cuộc gọi và rời khỏi xe. Cô ta và những người khác bước vào ngôi nhà một cách nhanh chóng và im lặng nhất có thể. Nhưng cửa của ngôi nhà không hề khóa, sự tò mò của cô dần tăng lên theo từng bước chân.

    Cô ta ra tín hiệu và tất họ đeo m
ặt nạ che mặt vào, trước khi bước vào trong. Hành lang rất gọn gàng và không có bất cứ ai. Tuy nhiên, cô lại nghe rõ âm thanh chuyển động từ đâu đó bên trong nhà. Họ lặng lẽ di chuyển qua hành lang và tiến vào căn bếp vắng vẻ. Sau đó, họ mở cánh cửa dẫn đến phòng ăn và nhận được một sự ngạc nhiên lớn

    Ngồi xung quanh một chiếc bàn ăn bằng gỗ sồi bóng loáng là bốn cô gái trẻ. Họ là thành viên của nhóm cười nói khúc khích trong bữa tiệc trước đó, vẫn mặc những váy dự tiệc hở hang. Nhưng họ đã có thêm một số phụ kiện mới, cụ thể là số lượng dây thừng được sử dụng quá mức để trói mỗi người vào từng chiếc ghế ăn.

     Hai tay của họ bị kéo ra sau lưng ghế, bắt chéo cổ tay và trói chặt, với nhiều dây thừng siết bên trên và dưới ngực giữ chúng cố định vào ghế. Chân của họ cũng bị trói, cả đầu gối và mắt cá chân, một vòng dây khác trói phía dưới đế giày cao gót của họ, và cuối cùng cố định chân của họ vào ghế. Từ trạng thái nhàu nát của những chiếc váy, Min có thể nói rằng tất cả bọn họ đã phải vật lộn khá lâu. Trên thực tế, một trong những người phụ nữ đã lật thành công chiếc ghế của mình, và nhìn chằm chằm vào những kẻ xâm nhập với mái tóc vàng dài trải dài trên sàn nhà như một tấm thảm.

    "Nnnnnnn tttttt sssss ppppllllssss!" một cô gái với làn da rám nắng và mái tóc nâu vàng gợn sóng kêu lên qua chiếc khăn màu trà kéo giữa đôi môi và buộc ra sau đầu, trong khi những người bạn của cô vặn vẹo trên ghế của họ. Tất cả đều biết những gì chờ đợi ở phía trước.

    Nhưng thành viên thứ năm trong băng đảng nhỏ của họ đã đi đâu? Khi cô nhìn thấy vài ly rượu sâm-panh chỉ còn một nữa nằm rải rác khắp phòng, Min chỉ mất vài phút để hiểu những gì đã xảy ra. Sự nghi ngờ của cô càng được xác nhận khi ngửi thử một ly, và phát hiện ra một mùi hương đặt biệt từ những viên thuốc mê bị pha lẫn cùng với rượu. Mỉm cười với những người phụ nữ đang lầm bầm, Min cất giọng: "Tôi đoán là một thành viên trong nhóm của các cô thích tiền mặt hơn là tình bạn, nhỉ! Mang xe đến và chuẩn bị vận chuyển tất cả người ở đây. Tôi cần nói với Clive vài điều!"

     Khi hai người kia tiến hành cởi trói cho các cô gái khỏi ghế của họ, Min rút lấy điện thoại ra và bấm số của Clive. "Này Clive, cô sẽ không bao giờ đoán được những gì tôi vừa trải qua đâu."

     "Vui thật, tôi cũng định nói điều tương tự với cô về trải nghiệm của tôi đây," Clive trả lời.

     Hóa ra Clive đang ở trong khu chung cư, nơi có chiếc vali chứa tiền. Nhưng bây giờ thì nó đã biến mất, nhưng một thứ khác đã ở đúng vị trí của nó, một Min’er bị trói chặt và bịt miệng. Cô ấy đã bị trói chặt và bịt miệng bằng băng keo điện màu đỏ. Min có thể nghe thấy tiếng hét đầy thất vọng của Min’er vang vọng trong điện thoại trong khi Clive giải thích cảnh tượng cho cô ta một cách chi tiết.

   "Ranran đã ra tay cô gái này?" Min hỏi trong khi một người khác bế cô gái tóc vàng đi ra xe tải.

     "Tôi không nghĩ đó là Ranran. Có ghi chú bị dính vào trán của Min’er khi tôi tìm thấy cô ấy. Nó ghi là: nói với Xuegao rằng tôi có thể giải quyết chuyện này. Thật kỳ lạ…

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2018

Mỹ nữ ảo thuật SM tranh bá - P8


Hoa Mỹ ở trong phòng, bất an không yên, nàng không biết kế hoạch của hắc bào có thể thuận lợi tiến hành hay không, nàng càng không biết nếu bị phát hiện sẽ có hậu quả gì.
    "Sư tỷ, ngươi có nhìn thấy sư phụ không?" Bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào của Mạn Lệ
    "Ngươi không phải đi đón sư phụ sao?" Hoa Mỹ kinh hỏi.
    "Đúng vậy a! Chúng ta buổi sáng 9: 30 đã đến, ta đi lấy hành lí giúp sư phụ, xoay lưng một cái liền không thấy sư phụ đâu." Mạn Lệ có vẻ thập phần lo lắng.
    "Ngươi đã tìm kỹ chưa?" Hoa Mỹ nhảy dựng lên.
    Nhìn Hoa Mỹ bộ dạng phát cuồng, Mạn Lệ sợ tới mức có vài phần run run: "Ta đã tìm toàn bộ sân bay, ta còn tưởng rằng sư phụ đã tới đây trước rồi."
    Mạn Lệ nói xong len lén dùng mắt liếc Hoa Mỹ một cái, chỉ thấy Hoa Mỹ biểu tình có vẻ là lạ, tựa như đang suy nghĩ cái gì.
    "Mỹ mỹ, ngươi làm sao vậy?" Mạn Lệ nhẹ giọng gọi Hoa Mỹ.
    "Ngươi làm thất lạc sư phụ, có phải hay không phải bị trừng phạt?" Hoa Mỹ bỗng nhiên chính khí hướng Mạn Lệ nói.
    "Ta..." Mạn Lệ còn muốn giải thích cái gì, nhưng Hoa Mỹ đã đem phi tác gắt gao cuốn lấy nàng trói lại.
    "Mỹ mỹ tha cho ta đi! Không cần... Ummm..." Mạn Lệ cầu xin tha thứ liền bị Hoa Mỹ dùng khăn lụa nhét vào miệng.
    Hoa Mỹ mở cửa địa lao ra, đem Mạn Lệ đưa vào giống như tha một ngụm cái bao tải. Hoa Diễm bị tiếng mở cửa làm bừng tỉnh, nhìn thấy Mạn Lệ bị Hoa Mỹ trói giống như bánh chưng. Nàng lúc này mới hoàn toàn hiểu được, Hoa Mỹ phản bội các nàng.
    "Cô cô, thật sự là ủy khuất người. Ta hiện tại đem Mạn Lệ đến cùng người, không bao lâu, sư phụ cũng sẽ tới.
    Đến lúc đó các ngươi sư tỷ muội đều có thể ở chỗ này đoàn tụ."Hoa Mỹ dứt lời ,cất tiếng cười to lên.
    "Hoa Mỹ, ngươi làm như vậy rất khinh suất." Một thanh âm thần bí phía sau lưng Hoa Mỹ truyền đến.
    "Hắc bào!" Hoa Mỹ liên vội vàng né sang một bên: "Làm phiền ngươi từ nay về sau đừng đột nhiên tại sau lưng ta xuất hiện, giống quỷ."
    "Ta vốn cũng không phải là người, ta chính là quỷ!" thân ảnh Hắc bào rốt cục dừng lại.
    "Hiện tại thời cơ của chúng ta đã đến." cảm xúc của Hoa Mỹ có vẻ hết sức kích động: "Sư phụ ta hiện tại mất tích, chỉ có một khả năng, nàng đã bị Lý Đan bắt được."
    "Ta xem ra không đơn giản như vậy!" Hắc bào như có điều suy nghĩ nói: "Lâm Băng năng lực của nàng ta hết sức rõ ràng, Lý Đan muốn bắt nàng, căn bản không có khả năng."
    "Vậy làm sao bây giờ?" Hoa Mỹ lại bối rối.
    "Ngươi cũng không cần cấp." Hắc bào nói tiếp: "Tuy rằng Lâm Băng sẽ không dễ dàng bị Lý Đan trói lại, bất quá lâu như vậy nàng cũng chưa trở về, hẳn là gặp phải phiền toái gì đó. Hiện tại tốt nhất là các nàng có thể đấu đến lưỡng bại câu thương, chúng ta liền như lần trước bắt lấy cả hai." Hắc bào vừa nói, một bên lấy tay nâng lên mặt của Hoa Diễm.
    Hoa Diễm tức giận phát ra âm thanh kháng nghị "Ummppp…mppm".
    "Xem ra ngươi cũng thật lợi hại, có thể ngăn cản được nhuyễn trùng của ta hấp thụ tinh lực của ngươi. Bất quá ta khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ a, không có người nào có thể ngăn cản được đâu. Nhiều nhất qua thêm 7 ngày nữa, ta cam đoan nhuyễn trùng sẽ hút sạch tinh lực của ngươi, ngươi lúc ấy chính là phế nhân."
    Nhìn hắc bào và Hoa Mỹ đóng lại cửa địa lao, Hoa Diễm trong nội tâm lo lắng vạn phần. Nếu Lâm Băng thật sự cũng bị các nàng bắt lấy, hậu quả thế nào thật sự không dám nghĩ đến. Nghĩ đến đây, Hoa Diễm lại cố gắng giằng co, nàng sẽ không  buông tha một hy vọng cuối cùng này.
    Lúc này Lâm Băng cũng đang khổ cực giùng giằng, mật huyệt sát thủ kia thật sự là quá hại người.
    Thượng Quan Hồng nhìn bộ dáng quyến rũ kia của Lâm Băng, trong lòng thầm nghĩ: Nữ nhân như vậy, sợ chỉ có tiên nữ mới có thể cùng nàng so sánh. Nếu Lưu Vũ ở trong này, hắn chắc sẽ vui đến phát điên lên mất
    Vừa nghĩ tới Lưu Vũ, Thượng Quan Hồng liền nhớ đến cái đại nhục bổng kia, to hơn hẳn của người thường, trên mặt bắt đầu nổi lên từng trận hồng vận.
    "Không được, ta không chịu nổi." Thượng Quan Hồng S dục vọng và M dục vọng là theo chu kỳ, hiển nhiên nàng hiện tại lại đến M chu kỳ. Nàng nhanh chóng cởi trói cho Lý Đan, nói: "Nhanh, mau đem ta trói lại."
    Lý Đan giật mình nhìn Thượng Quan Hồng, trong lòng thầm nghĩ: Như thế nào mà bản thân mình lại gặp được loại quái nhân này.
    Lý Đan cũng không nghĩ nhiều, nhanh và gọn đem Thượng Quan Hồng chặt chẽ trói chặt. Thượng Quan Hồng cảm giác được sợi dây trên người siết chặc, nhẹ nhàng giãy dụa một chút, dây thừng liền giống như muốn ăn sâu vào trong lớp da thịt mềm mại kia.
    "Ưm..." Thượng Quan Hồng phát ra tiếng rên rỉ thoải mái: "Nhanh, bịt miệng ta lại."
    Lúc này Lý Đan đã đem Lâm Na cởi trói xong, liền lấy viên bịt miệng lúc trước dùng để bịt miệng Lâm Na miệng nhét vào miệng Thượng Quan Hồng, trên viên cầu còn lưu lại nước bọt của Lâm Na.
    "Mpppmmm..." Thượng Quan Hồng bắt đầu thoải mái uốn éo.
    "Nàng thật là một người kỳ quái." Lâm Na hướng Lý Đan nhún vai.
    "Mặc kệ nàng" Nói xong Lý Đan đi đến chỗ Lâm Băng. Lúc này đã bị mật huyệt sát thủ làm cho chất mật chảy đầy đất. lúc này nàng dường như là đã hoàn toàn chìm đắm trong trong lạc thú, không có chút ý tứ giãy dụa nào.
    "Không nghĩ tới có thể bắt được một đại mỹ nhân xinh đẹp như vậy." Lý Đan nhì bộ dạng kiều mỵ của Lâm Băng, có chút ngây ngốc.
    "Nàng mới vừa rồi còn muốn gây bất lợi cho chúng ta, hiện tại nên xử trí như thế nào đây?" Lâm Na hỏi.
    "Ngươi xem nàng hiện tại đang rất sung sướng a! Chúng ta sẽ cho nàng thêm một chút kích thích nữa" Lý Đan phân phó Lâm Na lấy ra một loạt đạo cụ SM.
    "Trước cho nàng dùng chút thuốc, thử một chút khả năng chịu đựng của nàng. Ngày mai cho nàng cùng chúng ta biểu diễn, biểu diễn vừa kết thúc sẽ đem nàng giao cho khán giả. Ta tin tưởng buổi diễn xuất ngày mai nhất định có thể trở thành màn trình diễn kinh điển đấy." Lý Đan vừa nói một bên lấy ra viên bịt miệng Lâm Băng, tay còn lại mãnh mẽ đem cái miệng nhỏ nhắn của nàng bóp mở.
    Lâm Na lập tức phối hợp rót xuân dược vào trong.
    "Umpp... Không cần... Khụ, khụ..." Lâm Băng bị nghẹn thuốc ho khan, nhưng mà Lâm Na đã lập tức lại đem viên bịt miệng nhét vào trở lại trong miệng nàng, làm cho Lâm Băng cả mặt và cổ đều bị nghẹn đến đỏ bừng.
    Lý Đan cởi bỏ Lâm Băng trên người màu trắng yếm lụa, cặp vú trắng nõn nà mềm mại liền nhô cao đầy kiêu hãnh
    Lý Đan tay tay xoa lấy vú của Lâm Băng, không khỏi ca ngợi nói: "Hảo co dãn a! Hình dạng cũng rất được, khán giả lần này thật là có phúc."
    Lâm Băng lần đầu tiên trong đời bị một tiểu cô nương như Lý Đan đùa bỡn, đáng tiếc lại có khổ khó nói.
    "Mpppmm..." Lâm Băng kêu lên, sợ hãi nhìn Lâm Na đem kim tiêm đâm vào vú.

Mỹ nữ ảo thuật SM tranh bá - P7


Một giờ về sau, Lý Đan và Lâm Na về đến nhà, lại phát hiện Lâm Băng đang ngồi ở sofa phòng khách chờ các nàng.
    "Lý Đan tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt..." Lâm Băng lấy tay chống cằm cười nói.
    "Lâm Băng?" mới vừa bị giáo huấn, Lý Đan không thể không phòng, lập tức cùng Lâm Na tách ra, triển khai tư thế vây công.
    "Còn nhớ rõ tên của ta sao? Thật sự là vinh hạnh..." Lâm Băng tiếp tục cười nói, nhưng vẫn bất động tọa ở trên ghế sa lon.
    "Phi Vũ Lưu chưởng môn nhân, 10 năm trước từng một thời gây chấn động, mỹ nữ SM ảo thuật 'Thiên vũ hoa ảnh' —— Lâm Băng, cái tên truyền kỳ này cùng chuyện xưa liên hệ cùng một chỗ, cả ngày cũng kể không hết, ta nói đúng chứ?"
    Lý Đan cười nói.
    "Ha ha, thật sự là ngoài ý muốn, xem ra biết được lẫn nhau cũng dễ nói chiện hơn, trước tiên đem sư muội của ta, Hoa Diễm thả ra được chứ?" Lâm Băng hỏi.
    "Rất xin lỗi, Hoa Diễm đúng là chúng ta bắt, nhưng sau đó đã đem tặng cho kẻ khác, hiện tại đã không biết đi đâu."
    "Lý Đan tiểu thư, như thế nào, ngươi không chịu thả người?" Lâm Băng trên mặt vẫn như cũ mang theo nét ôn nhu mỉm cười, nhưng trong giọng nói đã có biến hóa.
    "Lâm Băng tiểu thư, ta đã nói, nàng bây giờ không có ở trong tay của chúng ta"
    "Hừ, được rồi, nhiều lời vô ích, chờ ta đem các ngươi cùng nhau bắt trở về sẽ chầm chậm tra hỏi." Lâm Băng nói xong, từ trên ghế salon đứng lên.
    "Hoặc là, các ngươi cũng đem ta bắt lại, cho tỷ muội chúng ta đoàn tụ một chút..." Lâm Băng mỉm cười hướng hai người đi tới.
    "Na na, cẩn thận!" Lý Đan nói xong quyết định tiên phát chế nhân, trên tay vung ra một sợi dây thừng liền hướng Lâm Băng xông tới. Lâm Băng gặp dây thừng hướng mình bay tới, cũng không tránh né, mà là đứng tại chỗ , mặc kệ cho dây thừng đem mình trói lại.
    "Lý Đan tiểu thư, ngươi có thiên phú thật tốt, chỉ tiếc..." Lâm Băng nói xong nhảy lên giữa không trung, chuyển động thật nhanh, xông đến chỗ của Lý Đan.
    "Chỉ tiếc ngươi còn chưa biết cách phát huy nó hoàn toàn." Lâm Băng cầm trên tay dây thừng của Lý Đan, hướng nàng nói.
    "Á? ! ..." Chỉ trong nháy mắt, Lâm Băng đã đến phía sau Lý Đan, mà Lý Đan lại bị chính dây thừng của mình trói chặt toàn thân.
    "Lý Đan tỷ!" Lâm Na hướng Lâm Băng đánh tới, lại bị Lâm Băng thoải mái bắt được, vọt đến phía sau của nàng.
    "A! Đau quá... Buông..."
    "Ha ha, trợ thủ này thật là đáng yêu, làm cho người ta nhịn không được, nổi lòng yêu thương a..." Lâm Băng cười híp mắt hươ tay, một sợi dây thừng màu vàng giống như rắn quấn quanh toàn thân Lâm Na, hai chân cũng trên sợi dây quấn hơn mười vòng chặt chẽ trói lại.
    "Ummppp! !" Lâm Băng đem một cái viên bịt miệng nhét vào trong miệng Lâm Na, hất nhẹ tay, dây đai của viên bịt miệng liền vòng rau sau đầu Lâm Na khóa lại.
    "Na na! ... Buông nàng ra!" Lý Đan thoát được sợi dây trên người, nhảy lên một cái, hai tay mở ra một tấm lưới kết bằng dây thừng hướng Lâm Băng chụp xuống.
    "A, ra tuyệt chiêu sao? Tốt lắm..." Lâm Băng cười híp mắt thân ảnh trở nên mờ ảo.
    "Thiên vũ hoa ảnh..." Đột nhiên, vô số Lâm Băng mang theo thanh âm đầy mị hoặc hướng Lý Đan bay tới, Lý Đan lập tức bị một trận đầu váng mắt hoa, những phân thân khác xung quanh Lâm Banh bắt đầu trở nên mơ hồ, biến thành từng sợi lông chim màu trắng đem nàng bao phủ lại..., sau đó lông chim thay đổi càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến thành vô số dây tơ nhện tinh mịn.
    Lý Đan toàn thân bị vô số dây nhỏ từ đầu đến chân phủ lấy, trong ánh mắt của nàng tất cả đều là một mảnh trắng xóa, sau đó miệng, mũi, mắt, đều bị dây nhỏ quấn kín không chừa một kẽ hở nào, cuối cùng trở thành một cái kén tằm trắng noãn, nằm trên mặt đất ngọa nguậy.
    "Đã xong..." Lâm Băng đem sợi tơ dư thừa thu về bên trong tay, sau đó nhìn Lý Đan đang nằm trên mặt đất.
    "Vậy cũng chưa hẳn a..." Một thanh âm từ phía sau Lâm Băng truyền đến
    "Thượng Quan Hồng? Ngươi không phải đã bị ta..." Lâm Băng kinh ngạc nhìn Thượng Quan Hồng.
    "Ha ha, ta cũng cảm thấy kỳ lạ, bất quá không biết là ai giúp ta cởi bỏ dây thừng..." Thượng Quan Hồng nhìn trước mắt là một vị đại mỹ nữ thành thục thuỳ mị, trong ánh mắt lòe ra một tia sáng khác thường.
    "Lâm tỷ tỷ, ta vẫn luôn muốn tìm cơ hội đem ngươi trói lại chậm rãi ngoạn ngược, hôm nay rốt cục cũng chờ được cơ hội này..."
    "Thật à? Thượng Quan Hồng tiểu thư, ngươi ở trong SM giới danh khí cũng không nhỏ, lần này ta liền thuận tiện lãnh giáo một chút biện pháp trói của ngươi..." Lâm Băng quyến rũ cười, chờ Thượng Quan Hồng ra chiêu.
    "Nếu như vậy..." Thượng Quan Hồng quỷ bí nở nụ cười, thân thể động mà không động, dây thừng phía dưới đất đột nhiên bay lên, cuốn lấy cổ tay của Lâm Băng, đem cánh tay ngọc của nàng kéo đến sau lưng khép lại trói chặt.
    "? ? ! Sao lại thế này? !" Lâm Băng còn chưa kịp hiểu rõ xảy ra chuyện gì, hạ thân đột nhiên cảm giác được một trận đau nhức.
    "A! ..."
    "Đây là do một tên nam nhân đại biến thái nghiên cứu ra, chuyên môn đối phó với mỹ nữ, ta đối mặt với nó cũng không có biện pháp, lần này Lâm tỷ tỷ cũng thử một chút a?" Thượng Quan Hồng cười dùng niệm lực đem cây "Mật huyệt sát thủ" lấy từ trong nhà của Lưu Vũ cắm vào bên trong mật huyệt của Lâm Băng
   "Mật huyệt sát thủ" bắt đầu ở trong mật huyệt của Lâm Băng bắt đầu khuếch trương, hơn nữa nhô ra vô số tiểu giác hút bám vào, từ những tiểu giác hút đó lại nhô ra vô số cây kim tiêm nhỏ, đâm vào da thịt, làm cho Băng có một loại cảm giác vừa đau lại ngứa lại ma mãnh liệt kích thích.
    Tiếp theo, mật huyệt sát thủ bắt đầu lấy tần số cực nhanh và biên độ chấn động cùng khởi động, thỉnh thoảng lại có phóng điện, kích thích nặng hơn, mãnh liệt hơn  làm cho Lâm Băng toàn thân co rút, kêu:
    "A a! ... A! ! ..."
    "Ha ha, âm thanh thật là đẹp, bất quá nên đem miệng nhỏ của ngươi bịt lại..." Thượng Quan Hồng nói xong, một cái viên bịt miệng đã xuất hiện, nhét vào bên trong miệng của Lâm Băng, tiếp theo, đem dây thừng còn dư đem đôi chân và cặp đùi ngọc của Lâm Băng thật chặc trói lại với nhau.
    "Hhmmpp ummppp! ! ! ..." Lâm Băng nhiều năm như vậy lăn lội trong giới sm ma thuật, hoàn chưa từng đụng phải thứ lợi hại như vậy bao giờ, nàng càng giãy dụa, mật huyệt sát thủ liền khuếch trương càng lớn, càng nhanh, kích thích cũng mạnh hơn, chỉ chốc lát liền làm cho Lâm Băng chất mật chảy giàn giụa, nằm trên mặt đất khoa trương cong người lên, kịch liệt giãy dụa.
    "Lâm tỷ tỷ, xem ra nét phong tình hương diễm của ngươi so với năm đó chỉ có tăng mà không giảm nha..." Thượng Quan Hồng ở một bên nhìn có chút say mê, Lâm Băng kia vặn vẹo dáng người, âm thanh kiều mỵ cùng tiếng rên rỉ gợi lên nhục vọng muốn được ngược đãi của nàng..

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2018

Mỹ nữ ảo thuật SM tranh bá - P6


    "Ummpp..." Hoa Diễm từ trong hôn mê tỉnh lại, cảm giác trong miệng của mình và hạ thân bị thứ gì đó lấp đầy, hơn nữa vật kia còn đang không ngừng ngọ nguậy.
    "Umm? ! ! !" thời điểm Hoa Diễm muốn dùng lực, mới phát hiện bản thân mình đã toàn thân trần trụi, bị dây thừng trói giống như một cái bánh chưng, trên ngón tay còn bị một tầng băng keo quấn lại.
    "Cái này... rốt cục đã xảy ra chuyện gì, hơn nữa..." Hoa Diễm quẩy người một cái, mới phát hiện thân thể có điểm mệt mỏi, muốn dùng năng lực đem dây thừng cởi bỏ, nhưng rốt cục lại không thể vận khí.
    "Hmpp..." Hoa Diễm lúc này đã hiểu thứ đang ngọ nguậy bị nhét vào trong cơ thể nàng là dùng làm gì, có chúng nó, chính mình chỉ có thể ngoan ngoãn bị trói ở trong này, như thế nào cũng đừng nghĩ có thể thoát.
    Vài ngày sau, Lý Đan màn biểu diễn ma thuật mới đã bắt đầu.
    Lý Đan mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen, chẳng qua đem độ ngắn của váy kéo sát lên đến gần bẹn đùi, nhìn qua càng thêm gợi cảm. Lâm Na mặc một bộ váy gợi cảm bó sát người, giày chân màu trắng cùng đi theo lên trên vũ đài. Nhưng mà Thượng Quan Hồng lại không có xuất hiện cùng.
    "Lý Đan tỷ, vừa rồi ta đi vào hậu trường, liền phát hiện không thấy Thượng Quan Hồng tiểu thư đâu cả." Lâm Na tại bên tai Lý Đan nhỏ giọng nói.
    "Làm sao lại như vậy? Nàng bị niệm thằng trói, bản thân vốn không thể tránh thoát, trừ phi có người..."
    "Có phải hay không là nàng kia, Hoa Diễm? ..."
    "Cũng có thể, nhưng mà hiện tại đừng để ý nhiều như vậy, buổi biểu diễn đã bắt đầu rồi, Thượng Quan Hồng tiểu thư không có ở đây, cũng chỉ có thể tự ta lên biểu diễn, cũng giống nhau thôi." Lý Đan nhìn Lâm Na cười cười, vẫy tay hướng người xem chào hỏi.
    "Hôm nay chúng ta muốn biểu diễn một tiết mục tên là “thân thể dung hợp”, hai tay, hai chân và một ít bộ phận thân thể của ta sắp bị một loại dung dịch kết tủa đặc thù bao lấy, loại dung dịch kết tủa này rất đặc biệt, không chỉ có lực dán rất mạnh, đọng lại mau, hơn nữa sẽ cùng người biểu diễn, thân thể dung hợp cùng một chỗ."
    Lý Đan nói xong, đem hai tay đặt ra phía sau, hai chân cũng khép lại mà bắt đầu..., Lâm Na cầm lấy một cái vòi phun nước, đem dung dịch kết tủa trong suốt phun vào hai tay của Lý Đan, sau đó là cặp đùi đẹp trắng như tuyết.
    Một lát sau, dung dịch kết tủa bắt đầu đọng lại, cùng thân thể dung hợp, chỉ thấy Lý Đan hai chân dường như hòa lại với nhau, biến thành một cái chỉnh thể bóng loáng, giống như là một cái đuôi mỹ nhân ngư to, mà hai tay cũng giống như vậy, bàn tay cùng với dung tạo thành một khối, căn bản không thể mở ra.
    "Thỉnh một vị nữ sĩ từ bên dưới đi lên đem ta trói lại thật chặt a. Mấy lần trước đều là chiếu cố nam nhân rồi, cho nên lần này liền đem cơ hội nhường lại cho nữ sĩ a..." Lý Đan cười hướng khán giả nói.
    Dưới đài một đám nam khán giả vừa rồi còn đang rục rịch xông lên phát ra một trận tiếng thở dài, ủ rũ ngồi xuống.
    Một ít nữ nhân SM đang do dự thì đã thấy một vị nữ nhân dùng màu trắng khăn lụa cột lấy tóc tạo thành một cái đuôi ngựa, y phục phiêu dật, xinh đẹp nữ tử ưu nhã đi lên vũ đài, nàng gương mặt trái xoan, trên mặt mang theo nét đẹp của nữ nhân thành thục, vừa quyến rũ vừa ôn nhu, môi anh đào mỉm cười, trên người là y phục màu trắng cổ trang cách tân ôm gọn người, lụa trắng thắt lưng, cùng với váy lụa dài đến đầu gối, hai chân thon dài mang một đôi vớ màu da trơn bóng, chân mang giày cao gót.
    Một vị mỹ nữ thành thục quyến rũ xuất hiện, cả người toát ra một loại mị lực không thể diễn tả bằng lời, dưới đài khán giả không khỏi liên tục phát ra tiếng thán phục xuýt xoa.
    "Không ngờ là một vị mỹ nữ xinh đẹp như vậy, xin hỏi tỷ tỷ xưng hô như thế nào đây?" Lý Đan mỉm cười hỏi.
    "Ha ha, nghe tiếng tiểu thư Lý Đan tiểu thư xinh đẹp hào phóng đã lâu, khí chất thoát tục, quả nhiên đúng là danh bất hư truyền. Tên của ta gọi là Lâm Băng, cùng Lâm Na tiểu thư có chung họ." Lâm Băng cười nói.
    "Thật sao, Lâm tiểu thư, thật là cao hứng, tỷ có thể tới hiệp trợ ta tiến hành màn này biểu diễn ma thuật này, xin mời tỷ lấy đạo cụ từ tay Lâm Na đem ta trói lại a?" Lý Đan cảm thấy dường như đã nghe qua cái tên này ở đâu đó, nhưng nhất thời cũng không nhớ ra được.
    "Ha ha, Lý Đan tiểu thư, bình thường ta cũng có nghiên cứu qua một ít kỹ xảo trói chặt, ta muốn dùng đạo cụ của mình đem theo, đến trói chặt ngươi, không biết có được hay không?" Lâm Băng không cầm lấy đạo cụ do Lâm Na đưa tới, mà hơi hơi khoát tay áo cười nói.
    "Như vậy thì không thể nào tốt hơn được nữa rồi, Lâm tiểu thư xin mời... Bất quá theo tỷ nói thì đạo cụ kia cất ở địa phương nào?" Lý Đan nhìn trên người Lâm Băng trên người tựa hồ cũng không có nơi nào có thể giấu kín đạo cụ, kỳ quái hỏi.
    "Này... Cũng không cần Lý Đan tiểu thư lo lắng..." Lâm Băng quyến rũ cười, nhẹ nhàng ưu nhã xoay nhẹ người một cái, trong tay đã xuất hiện vài mảnh vải màu đen, nhìn kỹ, thì ra là một đôi vớ da chân màu đen.
    "Ta ưa dùng tất chân, Lý Đan tiểu thư không ngại a?" Lâm Băng cười nói.
    "Ta thật cũng thích tất chân... Lâm tiểu thư mời động thủ..." Lý Đan cười, được Lâm Na đở ngồi xuống, đưa ra hai chân đã bị hợp thành một thể của mình.
    "Ha ha, thật xinh đẹp, hảo một cái mỹ nhân ngư..." Lâm Băng tán thưởng một tiếng, liền mở ra miệng tất chân hướng chân Lý Đan chụp vào kéo lên. Một chút liền kéo đến bẹn đùi của nàng, tính dẻo tốt vô cùng, hơn nữa mặc cũng tương đối nhanh.
    Tiếp theo, Lâm Băng lại đem thêm 5 cái tất chân chụp vào, đem cặp đùi đẹp của Lý Đan bao vây lại, tất chân phi thường mỏng, 5 cái cộng lại nhìn qua cũng không dầy bao nhiêu.
    Lâm Băng hài lòng vuốt ve một chút hai chân của Lý Đan đang bị tất chân bao vây lại, sau đó đi vòng qua phía sau, không biết từ đâu lấy ra băng dính đem Lý Đan từ cổ tay trở xuống quấn kín, lại đem 5 cái tất chân khác từng cái chụp vào kéo lên.
    "Thật chặt a, tất chân này chỉ sợ không phải là tất chân thông thường a?" Lý Đan thử quẩy người một cái, quay đầu cười hỏi Lâm Băng.
    "Dĩ nhiên, nếu muốn bao lấy cao thủ như Lý Đan tiểu thư đây, tất chân thông thường làm sao có thể?" Lâm Băng lấy tay sửa lại một sợi tóc rũ xuống, cười quyến rũ nói.
    "Thật à, xem ra Lâm tiểu thư lúc đến đây đã có chuẩn bị trước?"
    "Ha ha..." Lâm Băng quỷ quái cười cười, đem số tất chân còn dư thu lại, sau đó vung ra, lập tức hóa thành một bộ dây màu đen trùm lấy Lý Đan, thòng lọng trên cùng vừa vặn choàng lên trên cổ của Lý Đan, sau đó kéo xuống, hai cái võng mắt đem hai vú Lý Đan siết chặt, , tại bụng có một lỗ hình thoi lớn, phân biệt liên tiếp trên dưới trái phải bốn phương tám hướng siết lại, dây hai bên trái phải đi vòng qua phía sau chế trụ, dây phía dưới xuất hiện hai nút thắt, siết đúng vào vị trí mật huyệt và bên trong mông của Lý Đan.
    Tiếp theo, Lâm Băng đột nhiên đưa tay thật nhanh cho vào trong miệng Lâm Na đang đứng ở một bên xem, từ bên trong một chút ra một sợi dây nhỏ màu vàng dài . Làm người xem và Lâm Na giật nảy mình.
    "Cái ... Khi nào thì? ..." Lâm Na còn đang ôm miệng mình kinh ngạc, thì Lâm Băng đã nhanh chóng tại chân và tay Lý Đan đang bị bọc tầng tầng tất chân bao lại chặt chẽ trói hơn mười chỗ dây thừng.
    "Xem ra vị Lâm Băng tiểu thư này là cao thủ..." Lý Đan nhìn động tác nhanh chóng, thuần thục của đối phương, trong lòng âm thầm nghĩ tới.
    Tiếp theo, Lâm Băng tiếp nhận sextoy điện màu đen có những viên bi nhô ra từ trong tay của Lâm Na, dùng sức kéo dây sang một bên, đem nó hoàn toàn cắm vào trong hậu môn của Lý Đan, sau đó đem dây trói đặt trở về.
    "A..." Hậu môn bỗng chốc bị dị vật mở rộng làm cho Lý Đan nhịn không được rên rỉ lên, dưới đài người xem lập tức một mảnh kích động.
    "Tốt lắm, Lý Đan tiểu thư, ta trói xong rồi, bước tiếp theo nên làm cái gì?" Lâm Băng đứng lên cười hỏi.
    "Xin đem ống dẫn phun ra dung dịch kết tủa kia nhét vào trong miệng của ta, sau đó đem miệng của ta bịt lại, tiếp theo bịt kín đôi mắt, đem ta đặt vào khuôn nhỏ hình người kia, sau đó sẽ tiếp tục đặt vào quan tài hình người bên cạnh, đậy nắp lên khóa lại, cuối cùng sẽ dùng xiềng xích xích bên ngoài."
    Lâm Băng dựa theo lời nói của Lý Đan, rất nhanh làm xong hết thảy công tác, nàng bị khóa bên trong quan tài, trên đỉnh có một lỗ nhỏ thông ra ống dẫn.
    "Hảo, hiện tại ta vì mọi người sẽ nói phần còn lại, Lý Đan tiểu thư sắp sửa trong thời gian 15 giây từ trong quan tài này trốn thoát, nếu không sẽ bị dung dịch kết tủa từ miệng đổ vào trong thân thể, đem nội tạng mạch máu và xương cốt của nàng toàn bộ dính chung một chỗ, đem nàng biến thành một cái hoạt tử nhân."
    Lâm Na nói xong liền ấn đồng hồ, thời gian bắt đầu đếm ngược.
    Lý Đan nằm trong khuôn hình người bắt đầu giằng co, nhưng nàng rất nhanh phát hiện ra mình gặp cực lớn phiền toái.
    Tất chân trình độ bền bỉ so nàng tưởng tượng muốn lớn hơn rất nhiều, tựa hồ đã được trải qua tài liệu đặc thù xử lý chế thành, mà dây thừng trói chặt bên ngoài lại không thể cùng loại tầm thường so sánh, khi Lý Đan giãy dụa liền tự động trói chặt, rất nhanh liền đem tay và chân nàng đều siết đến tê rần, căn bản không dùng được khí lực, mà sợi dây màu đen hóa từ vớ chân đồng dạng chậm rãi đem nàng trói chặt, Lý Đan có chút không thở nổi, đôi vú bị siết ứ máu trở nên căng cứng, đáng sợ hơn là hạ thân, sextoy kia không chỉ đem Lý Đan ba mật huyệt toàn bộ lấp kín, hơn nữa còn đang không ngừng bành trướng.
    "Hmpp! ! ... hhmppp! !" Lý Đan đau dùng sức giãy dụa thân thể, người xem bên dưới đều có thể nhìn thấy quan tài rung động.
    Lúc này, một thanh âm quyến rũ tại bên tai Lý Đan vang lên: "Lý Đan tiểu thư, chỉ cần ngươi đáp ứng thả Hoa Diễm sư muội của ta, hơn nữa cúi đầu nhận thua, quy phục làm môn hạ Phi Vũ Lưu , ta liền xuất thủ cứu ngươi, như thế nào?"
    "Ummpp... Là thanh âm của Lâm Băng, nguyên lai nàng là người của Phi Vũ Lưu , sư tỷ Hoa Diễm, trách không được..."
    Lý Đan mặc dù có suy đoán từ trước, nhưng vẫn là đánh giá thấp thực lực của đối thủ, làm cho bản thân rơi xuống loại tình cảnh nguy hiểm này. Thời gian dần dần trôi đi, Lý Đan vẫn đang đang ra sức giãy dụa, nhưng tựa hồ không có hiệu quả.
    "Ngươi giống như không có ý định đáp ứng điều kiện của ta nhỉ? Thực tiếc nuối... Vậy được rồi, không thể làm gì khác hơn là cho ngươi nếm thử tư vị dung hợp của dung dịch kết tủa..." thanh âm Lâm Băng tại một giây sau cùng liền biến mất, ngay sau đó, Lý Đan cảm thấy miệng ống dẫn đang kịch liệt chấn động, số lượng lớn dung dịch kết tủa đang thông qua ống dẫn tràn vào trong miệng của nàng.
    "Mmppmm mmppmm hhmpppp! ! ! !"
    Dung dịch kết tủa chảy vào trong quan tài, quan tài bắt đầu kịch liệt lay động, nhưng mà rất nhanh cũng liền bất động.
    "Lý... Lý Đan tỷ? ?" Lâm Na không nhận thấy Lý Đan ra ám hiệu thoát khốn hằng ngày, hoảng sợ lấy tay bụm miệng.
    Lâm Na cùng nhân viên công tác dưới sự phối hợp mở xiềng xích khóa quan tài ra, đem chìa khóa mở nắp quan tài, sau đó nhìn thấy lớp cao su hình người bị dung dung dịch kết tủa kia phủ lại, Lý Đan thân thể hình dáng vẫn đang rõ ràng hiện ra ở bên trong.
    Lâm Na cẩn thận dùng đao mổ lớp dung dịch, bên trong chỉ một lớp dung dịch kết tủa, không có thân thể của Lý Đan.
    Lâm Na rốt cục nhẹ nhõm thở dài một hơi, mà trên mặt của Lâm Băng lại lộ ra thần sắc kinh ngạc, bất quá rất nhanh liền lập tức liền khôi phục bình tĩnh.
    Lúc này, theo vũ đài phía trên hạ xuống một cái xích đu, tọa ở phía trên đúng là Lý Đan.
    Chỉ thấy hai tay và chân của Lý Đan vẫn còn bị dung dịch kết tủa dính chung một chỗ, tất chân, dây thừng vàng và dây đen trên người đã toàn bộ không thấy
    Lý Đan lần này gần như phải vận dụng toàn bộ khả năng mới có thể miễn cưỡng thành công, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, tại từng ngụm từng ngụm thở gấp, bộ ngực cao vút kịch liệt phập phồng không ngừng.
    Lý Đan sau khi hạ xuống, Lâm Na vội vàng dùng dung dịch trung hoà hướng tay chân Lý Đan phun vào, tay chân của nàng mới dần dần một lần nữa tách ra.
    "Lâm tiểu thư, cám ơn tỷ đã phối hợp." Lý Đan mỉm cười đi đến trước mặt của Lâm Băng, đưa tay ra.
    "Ha ha, Lý Đan tiểu thư quả nhiên tài nghệ siêu quần, chúng ta sau này sẽ còn gặp lại." Lâm Băng và Lý Đan nắm tay, lưu lại một mị nhãn liền xoay người đi xuống vũ đài.
    Lý Đan và Lâm Na hướng người xem vẫy tay thăm hỏi, dưới đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
    "Lý Đan tỷ, ngươi đừng lo a?" thời điểm Lâm Na và Lý Đan trở vào bên trong, Lý Đan đột nhiên chân mềm nhũn, tựa vào trên vai của Lâm Na
    "Na na... Mau, ta muốn uống chút chất trung hoà, trong dạ dày của ta tất cả đều là dung dịch kết tủa..."

Câu Lạc Bộ Bắt Cóc - P1

Xuegao uống một ngụm nước, hắng giọng, rồi nói với một giọng điệu rõ ràng với hai mươi lăm phụ nữ đang tập trung về phía cô, "Hãy để t...